Thứ Năm, 9 tháng 5, 2013

Vu vơ

Vu vơ… vu vơ… vu vơ…
Ai đi tìm những giấc mơ ban ngày?
Giấc mơ chợt đậu, chợt bay
Nỗi buồn ướt sũng bàn tay, hỡi buồn!
Ai xui ta nhớ hoàng hôn
Cho ngày chậm lại, cho đêm thẫn thờ?
Tỉnh rồi mà vẫn ngẩn  ngơ
Nhớ người trong mộng, vẩn vơ một mình.
Đừng trách em, kẻ đa tình
Hồn không ai giữ, lang thang cuối trời!

Hồ Nhật Thành

4 nhận xét:

  1. Quảng cáo xem bán được bản nào thì mang tiền đi mua vu vơ về mà dùng thêm nha.

    Trả lờiXóa
  2. Thực tình thì mh có biết "vơ" nhưng chẳng biết "vu vơ" là cái gì cả... Cứ thấy thích làm gì thì làm đại đi, nếu sai thì sửa. Kể cả việc... lấy vợ cũng thế (may là sai lầm đó cũng không nghiêm trọng lắm và mh cũng dễ tính nên vẫn sống chung thoải mái với bx, con cái với con của con cái vẫn ra đời như chuyện xưa nay vốn có...).

    Trả lờiXóa
  3. Êm ru một giấc mộng đời
    Từng cơn gió khẽ như vời ai qua
    Xôn xao ký ức đã xa
    Nhắm mắt để thấy chỉ ta với mình

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Mộng đời khi thực khi mơ
      Bởi cơn gió nhẹ mà thơ nên vần
      Ngỡ xa xôi chợt thấy gần
      Lắng trong ký ức một lần phiêu diêu...

      Xóa